[ ĐOÀN DU HỌC SINH BAY NGÀY 15/03/2019]

Đến sân bay là cảm xúc nó cứ lẫn lộn, mục đích của công ty tạo nên là để chắp cánh ước mơ của các em thành hiện thực. Nhưng sao mỗi lần tiễn các em tại sân bay là lòng lại bồi hồi muốn giữ lại. Trước khi ra sân bay đã dặn lòng mình là không được khóc nhưng sao nước mắt cứ trào ra trên khóe mắt, chị xin lỗi vì sự mít ướt này nhưng thật sự lúc các em bước chân vào Double H các em đã như những đứa em thật sự của chị vậy, niềm vui có nỗi buồn có đôi khì còn tức giận khi các em không nghe lời. Có đứa khi lấy visa xong nói với chị rằng:
– Học sinh:“ Sắp bay rồi, sắp gặp Hàn Quốc rồi
– Chị Vâng!!comà khóc thút thít từ trên xe đến khi vào phòng chờ
Học sinh: “ Nam nhi đại trượng phu không khóc, chị đợi mà xem
Chị: “ Cứ chém gió đi nhé! Chị đợi ngày bay
Vậy mà hôm qua nó khóc từ trên xe khóc vào phòng chờ thật vì sao vì niềm vui sang Hàn Quốc vì nỗi buồn phải chia tay gia đình hòa quyện vào nhau và tạo dòng nước mắt lắn dài, dòng nước mắt của hạnh phúc, của niềm tin, của ước mơ của hoài bão.
Thôi cảm xúc vậy thôi, chúc các em thành công và trưởng thành hơn.
Double H luôn bên em